|GIẢI TRÍ VÀ VUI CƯỜI CÙNG SÂM NHUNG

oh

oh

Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2015

CHUYỆN TÌNH CHÀNG GIO GIO





GIO GIO  là một chàng trai có sắc đẹp tuyệt trần,
 nhưng chàng lại mắc chứng bệnh lãnh cảm và kiêu ngạo. Chàng không yêu bất cứ ai ngòai chính bản thân mình và cho rằng chỉ có mình là người duy nhất đáng yêu. Một hôm trong khi đi săn ở trong rừng chàng đã để cho Nữ thần sông núi NO NO  nhìn thấy. Chóang váng trước sắc đẹp của chàng, nữ thần NO NO  đã phải lòng chàng ngay tức khắc. Nhưng vì lãnh cảm và kiêu ngạo, GIO GIO    đã khước từ tình yêu của nàng. Nàng NO NO  buồn rầu lui về ở ẩn, sống xa lánh mọi người, dần dần nàng trở nên tiều tụy và thân thể nàng đi đến chỗ tàn tạ và chỉ còn lại một âm thanh yếu ớt như tiếng vọng

Các nữ thần sông núi vô cùng căm giận chàng GIO GIO   , họ liền rủa nguyền:
- Này chàng GIO GIO    kiêu ngạo, chúng ta nguyền cho chàng cuối cùng cũng sẽ yêu và mắc bệnh tương tư như nàng NO NO, nhưng mà cái người được chàng yêu cũng sẽ không đáp lại tình yêu của chàng!!!

Trong khi đó, Nữ Thần Tình Yêu và Sắc Đẹp cũng đã thấy hết mọi chuyện
 và Nữ Thần cũng vô cùng tức giận khi thấy có một kẻ được yêu mà không đáp lại tình yêu, thứ tình cảm thiêng liêng quý giá mà chính Nữ thần đã ban tặng cho con người. Thế là Nữ Thần quyết định trừng phạt GIO GIO

Một hôm vào mùa xuân, sau một buổi đi săn mệt mỏi, GIO GIO    liền tìm đến một con suối để nghỉ ngơi. Đây là một con suối chưa có ai đặt chân đến bao giờ, kể cả những con vật sống trong khu rừng này. Thậm
chí cũng chưa có một cành cây gãy nào rơi xuống mặt nước,
ngay cả những cánh hoa rừng cũng không theo gió bay mà rụng xuống nơi đây. Đó là một con suối vô cùng trong sạch, nó soi tỏ mọi vật xung quanh như một tấm gương. Và khi chàng GIO GIO   cúi  xuống uống nước thì chàng bỗng  nhìn thấy hình bóng khuôn mặt và thân thể mình hiện rõ ra mồn một với tất cả vẻ đẹp của chúng dưới mặt nước trong xanh. Và bây giờ cũng chính là lúc Chàng GIO GIO    phải hứng chịu hình phạt của Nữ Thần Tình Yêu và Sắc Đẹp.

Chàng kinh ngạc ngắm nhìn hình bóng mình phản chiếu dưới đáy nước. Và do Nữ Thần Tình Yêu và Sắc Đẹp sai khiến, chàng lập tức phải lòng ngay chính bản thân của mình. Chằng đắm đuối quan sát hình bóng mình, chàng đưa tay ra và gọi chính bản thân mình. Rồi chàng cúi  xuống sát mặt nước để hôn chính khuôn mặt mình. Nhưng đôi môi chàng chỉ cảm thấy được mặt nước lạnh lẽo trong veo. Và rồi, Chàng quên đi tất cả, chàng không rời khỏi dòng suối nửa bước và cứ thế mà ngắm bóng hình mình không biết chán. Chàng GIO GIO    không còn thiết ăn,
 thiết uống hay ngủ nghê gì nữa. Cuối cùng, Chàng đưa tay về phía bóng mình dưới nước mà tuyệt vọng kêu lên:
- Trời ơi! Ai còn có  thể đau khổ hơn ta được đây? Chẳng có núi non biển cả gì cách trở, chỉ có một dải nước nhỏ hẹp này thôi mà hai ta chẳng thể nào đến được với nhau. Nào hãy lên đây với ta đi, chàng trai yêu quý của ta ơi!

Nhưng khi nhìn kĩ dưới nước thì chàng cũng phát hiện ra là chàng đang phải lòng ngay chính bản thân mình.
 Chàng liền thì thầm cùng với chiếc bóng mình dưới nước:
- Khốn nạn thân ta! Ta đã phải lòng ngay chính bản thân ta mất rồi. Rõ ràng mi chính là ta chứ còn ai nữa. Thôi chết rồi, ta sẽ chẳng còn sốn được bao lâu. Nhưng ta không sợ chết; chỉ có cái chết mới có thể chấm dứt cuộc tình đau khổ của ta.

Thế rồi Chàng kiệt sức dần và cảm thấy cái chết đang đến gần, nhưng chàng không thể nào rời bỏ được chiếc bóng dưới nước của Chàng. Và chàng khóc.
 Nước mắt chàng nhỏ lã chã xuống dòng suốt tinh khiết, trong vắt làm gợn lên những vòng tròn lượn sóng và làm hình bóng của chàng tan vỡ ra từng mãnh rồi biến mất. Hỏảng  sợ, GIO GIO    vội kêu lên:
- Ôi! Chàng trai yêu qúy của ta, chàng ở đâu? Hãy quay về đi! Đừng bỏ ta! Ta không chịu được đâu, ta không thể thiếu chàng. Ít ra chàng hãy để cho ta ngắm chàng chứ!

Mặt nước trở nên yên lặng và bóng chàng lại xuất hiện. Và thế là chàng lại say sưa ngắm nhìn hình bóng của mình không biết chán.
 Người chàng khô héo đi như giọt sương trên cánh hoa đang bay hơi dưới ánh nắng mặt trời gay gắt. Trong khi đó thì nàng  NO NO  vẫn còn yêu chàng tha thiết, mặc dù nàng chỉ còn lại là tiếng vọng. Nhìn thấy chàng GIO GIO    đau khổ, trái tim nàng đau thắt lại.
- Khốn nạn thân ta! – GIO GIO   cất tiếng than.
- …thân ta…! – nàng  NO NO  nhại theo.

Cuối cùng, Chàng GIO GIO    chỉ còn đủ sức nói câu cuối cùng với bóng mình dưới nước:
- Vĩnh biệt!

Và nàng GIO GIO    cũng cất giọng yếu ớt nhại lại:
- … vĩnh biệt…

GIO GIO    ngã gục xuống bãi cỏ xanh ven suối và trút hơi thở cuối cùng. Các nữ thần trong rừng hối hận và thương tiếc kéo đến khóc than bên xác chàng, cả NO NO  cũng đến. Các nữ thần đi chuẩn bị cho chàng một ngôi mộ , nhưng khi quay trở lại để mang xác chàng đi chôn thì họ không tìm thấy xác chàng đâu nữa. Ở chỗ xác chàng nằm mọc lên một lòai hoa - rất thơm và được người đời đặt tên là hoa -- HOA THỦY TIÊN.

Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2015

CUỘC TÌNH CHẢY MÁU MẮT -OÁN CA - ÁNH MUỘI


Đương tiết Thanh Minh, lúc Oán Ca đang chăm sóc cây tùng La Hán, bỗng nghe có tiếng kêu cứu ở ao sen. Oán Ca quăng cuốc chạy đến, nhìn thấy một  cô gái đang chới với giữa ao, Oán Ca vội nhảy xuống ra sức cứu. Nhìn lại, cô gái đó chính là thiên kim tiểu thư Ánh Muội , con gái Hồng Phụ. Oán Ca đưa Ánh Muội lên bờ, cũng vừa lúc Hồng Phụ nghe tiếng kêu chạy đến. Thấy Oán Ca ôm con gái mình ông liền mắng:
Nô tài to gan, còn không chịu buông tiểu thư ra. Giữa ban ngày mày dám chọc ghẹo con gái ta. Người đâu! Mau trói tên tiểu từ này lại cho ta.
Oán Ca thấy Hồng Phụ không phân biệt phải trái, giận đến nỗi sắc mặt trắng bệch, lên tiếng kêu oan. Hồng Phụ không dung tình sai bọn thủ hạ trói chặt, áp giải Oán Ca đến chuồng ngựa tra khảo.
Tiểu thư Ánh Muội được bọn a hoàn dìu vào phòng, sau khi  thay qua quần áo liền vội vàng chạy đến gặp cha vừa khóc vừa nói:
Cha đừng đổ oan cho anh ấy, con vì bắt bướm trượt chân ngã xuống ao, có a hoàn Quế Hương chạy báo cho cha làm chứng.
Hồng Phụ mặt đầy sắc giận ngắt lời con gái, hét to:
Im miệng. Con là thiên kim khuê các, làm sao có thể bắt bướm trong vườn? Lại để cho tên làm vườn chạm vào ngọc thể. Ngày mai cha nhất định đưa nó lên quan, tránh để tiếng đồn về sau sinh nhiều chuyện thị phi.
Nói xong, sai a hoàn Quế Hương đưa Ánh Muội về phòng.
Ánh Muội về đến phòng trong lòng không yên, nghĩ rằng, ân nhân nay vì mình mà gặp nạn, mình không cứu thì ai cứu đây? Vì thế lén cùng với a hoàn Quế Hương bàn bạc tìm kế sách.
Đêm đó vào lúc canh ba, Ánh Muội theo Quế Hương đến chuồng ngựa. Oán Ca  nằm hai tay bị trói quặt ra sau. Quế Hương khẽ gọi dậy, nói có tiểu thư đến cứu, vừa nói vừa cởi trói cho Oán Ca. Ánh Muội thấy Oán Ca sắc mặt tiều tuỵ, toàn thân run rẩy,
 vội từ trong người lấy ra chiếc áo ngũ sắc bảo Oán Ca mặc vào. Oán Ca chối từ không được đành mặc bên trong, bên ngoài vẫn mặc chiếc áo rách. Kể cũng lạ, áo ngũ sắc vừa mới mặc vào, trong phút chốc Oán Ca cảm thấy toàn thân ấm lên, vết thương cũng không còn đau nữa. Ánh Muội thấy vậy mới nói rằng:
Chiếc áo này được may bằng lông cánh của trăm loài chim, là một trong những báu vật , thiếp được giao cất giữ, nay tặng cho ân nhân.
Oán Ca nghe qua định cởi ra, nào ngờ máu tươi nơi vết thương đã kết dính áo lại.
 Lúc bấy giờ Ánh Muội lấy ra một gói bạc trao cho Oán Ca, bảo anh ta trốn ngay lập tức. Oán Ca từ chối nói rằng:
Tôi mặc áo là đã nhận lĩnh hậu ý rồi, riêng bạc thì không nhận. Tôi có sức, có tay nghề, mai kia không sợ phải chết đói.
Không ngờ rằng khi hai người đang nói chuyện, hành tung đã bị bọn ác nô đi tuần đêm phát hiện, chúng lập tức báo với Hồng Phụ. Hồng Phụ liền dẫn bọn gia nhân đến, sai bắt Oán Ca trói lại, rồi thi nhau đánh. Chính đương đó, Hồng Phụ phát hiện Oán Ca mặc chiếc áo ngũ sắc bên trong nên vô cùng giận dữ, sai bọn gia đinh lột ra, nhưng chiếc áo đã dính chặt trên người Oán Ca. Hồng Phụ giận đến mức mắt ứa máu, sai bọn gia đinh đưa ra sau vườn, cột Oán Ca vào tảng đá lớn rồi ném xuống ao sen.
Ngày hôm sau, bọn a hoàn kinh sợ báo lại với lão gia rằng tiểu thư đã mất tích.
 Mọi người tìm khắp nhưng không thấy, khi tìm đến ao sen, thấy Ánh Muội đang nằm phục bên bờ than khóc. Vừa thấy mọi người chạy đến, Ánh Muội liền nhảy xuống ao.
Sáng sớm ngày thứ ba, mặt trời vừa mới mọc, phương đông vừa mới rạng hồng,  trong ao sen xuất hiện một đôi chim lạ: con trống có bộ lông ngũ sắc đẹp tươi, rất giống với chiếc áo ngũ sắc mà Oán Ca mặc trên người; con mái có sắc lông xanh nâu, giống với màu váy mà Ánh Muội mặc bị vấy bùn. Đôi chim luôn quyến luyến bên nhau. Mọi người bảo rằng đôi chim đó chính là tinh linh của Oán Ca và Ánh Muội hoá thành, bèn gọi đó là “Uyên ương điểu”.

Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015

ANH MUỐN LÀ BIỂN XANH - CÒN EM LÀ BIỂN MẶN


Anh muốn là biển xanh
Còn em là là biển mặn
Bờ biển anh đẹp lắm
Đẹp hơn cả bờ em

Anh muốn là biển xanh
Quanh năm bên  biển mặn
Bờ biển anh đẹp lắm
Cho bờ em mê luôn

Mê từ sáng tới đêm
Mê từ trên xuống dưới
Mê xong rồi , mê lại
Mê mãi mãi không thôi

Anh không xứng là biển xanh
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê ...

Bờ đẹp đẽ cát vàng
 Thoai thoải hàng thông đứng --
Như lặng lẽ mơ màng
Suốt ngàn năm bên sóng ...

Anh xin làm sóng biếc
Hôn mãi cát vàng em
Hôn thật khẽ, thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi

Đã hôn rồi, hôn lại
Cho đến mãi muôn đời
Đến tan cả đất trời
Anh mới thôi dào dạt ...

Cũng có khi ào ạt
Như nghiến nát bờ em
Là lúc triều yêu mến
Ngập bến của ngày đêm

Anh không xứng là biển xanh
Nhưng cũng xin làm bể biếc
Để hát mãi bên gành
Một tình chung không hết,

Để những khi bọt tung trắng xóa
Và gió về bay tỏa nơi nơi
Như hôn mãi ngàn năm không thỏa,
Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi !

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2015

EM VUI ,EM SƯỚNG , VÌ ĐỜI CÓ ANH


Đêm nay , trăng sáng như gương
Em  ngồi , em  nhớ em thương   vô cùng
Nhớ sao , mà nhớ lạ lùng
Nhớ như là nhớ núi rừng , muôn hoa

Nhớ từ trong , lại nhớ ra
Từ ngoài , lại nhớ , vừa ra vừa vào
Nhớ nhớ nhớ nhớ cồn cào
Như sôi trong máu , như cào trong tim

Như ngàn tiếng sét ầm vang
Núi thì rung chuyển , sóng xô ngang , thét gào
Biển xanh , sóng vỗ rì rào
Vừa ru , vừa hát , ào ào rồi êm

Anh  ơi anh  có biết không
Trời cao , đất rộng , mây bồng bềnh trôi
Hoa tươi thắm , ánh sao trời
Chim líu lo hót , cho đời thêm vui

Suốt ngày với nụ cười tươi
Em  vui , em  sướng , vì đời có anh

Mở mắt đón ánh bình minh
Của 1 ngày mới chúng mình cùng yêu
Yêu quê hương , yêu tiếng cười
Yêu hoa , yêu cỏ , yêu người , yêu ...anh

Yêu ánh nắng , khóm trúc xanh
Vườn hoa , hồ cá , vàng , xanh , đỏ , hồng
Yêu anh  , trọn vẹn tấm lòng
Trong như hương nhụy hoa hồng
Ngọt như là mía , cay nồng như tiêu

Anh  ơi , sáng sáng chiều chiều
Có anh  là có rất nhiều niềm vui
Cuộc sống chỉ mong thế thôi
Thế là đã đủ cho đời , cho em ...

Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2015

MƯA TÌNH



Tặng anh- những hạt , mưa tình
Trong veo , trong vắt , chung tình , như em
Tặng anh , những hạt , mưa êm
Vừa dịu , vừa mát , ru  thêm nhẹ nhàng

Ru cho , anh ngủ , mơ màng
Anh say , anh mớ , cô nàng , mưa êm

Tặng anh những hạt mưa đêm
Hạt rơi lên tóc , của miền , mưa sa


Tặng anh , cả 1 trời hoa
Hoa thương , hoa nhớ , hoa , à , có mưa

Tặng anh những hạt mưa  vừa
Vừa hé , vừa mở , vừa vờ , làm ngơ

Tặng cho anh , 1 trời thơ
Thơ yêu , thơ nhớ , thơ chờ , mong anh

Tặng anh , giọt mưa long lanh
Giọt rơi vào mắt , giọt lăn , vào mồm
Giọt rơi vào rốn , hồi hôm
Anh bảo , anh lạnh , anh ôm  em nè

Tặng anh , tặng anh , tặng anh
Cơn mưa tình ái  , tình êm , tình nồng
Giọt mưa , trắng xóa tấm lòng
Trắng như màu áo , trong ngành , em yêu

Tặng anh , giọt mưa ban chiều
Long lanh , lấp lánh , à , nhiều mưa ghê

Tặng anh , giọt mưa đê mê
Cho anh tắm ., anh phê , anh cười .....

Thứ Năm, 17 tháng 9, 2015

CHUYỆN TÌNH - HOA HỒNG TRẮNG





 Ngày xửa , ngày xưa , hoa hồng chỉ có một màu đỏ thắm.......



Có một cô bé và một câu bé ở gần nhà nhau, chơi với nhau rất thân. Mỗi buổi sáng, cô bé ngồi trên chiếc xích đu nhỏ hát những bài hát dễ thương về ngôi làng của mình. Tiếng hát của cô bé vang lên tận trên núi đồi, thu hút lũ chim sẻ đến. Còn chú bé thì đứng bên cạnh đó, khẽ đẩy chiếc xích đu và mỉm cười. Nắng vàng sáng sớm soi lên mái tóc cậu, tóc cậu ánh lên những tia sáng bồng bềnh...

Vào mùa xuân, khi tuyết đã tan hết, bông hoa bên bờ suối đua nhau nở, thu hút lũ chim đi trú đông trở về, hai người cùng nhau ra bờ suối hái hoa và chơi đùa cùng lũ chim. Mùa hè, hai người rủ nhau ra sông câu cá. Mùa thu, khi những cánh lá vàng rơi, hai người lên rừng, nhặt những chiếc lá vàng rồi xếp thành hình những trái tim. Mùa đông, khi những cánh hoa tuyết bắt đầu rơi, cô bé, cậu bé rủ nhau ra bãi đất trống trước nhà cùng đùa giỡn với tuyết...
những

Và cứ thế, họ lớn lên bên nhau, đã trở thành những chàng trai, cô gái thanh tú, và họ yêu nhau từ khi nào. Mỗi ngày, chàng trai tặng cho cô gái một bông hồng đỏ thắm mà anh hái trong vườn nhà.

Cuộc sống êm đềm cứ tiếp tục, bỗng đến một ngày, nhà vua có lệnh bắt tất cả thanh niên đi lính vì có chiến tranh. Tất nhiên chàng trai cũng không ngoại lệ. Ngày ra đi, chàng trai hái 99 hoa hồng trong vườn nhà tặng cho cô gái. Cô gái khóc rất nhiều...

Khi chiến tranh kết thúc, các thanh niên trong làng trở về, duy chỉ có chàng trai không thấy đâu. Người ta bảo rằng anh ấy đã chết, nhưng cô gái không cho là như thế. Cô chạy ra đầu làng, đứng gọi tên anh. Tiếng cô vang vọng khắp nơi, nhưng đáp lại cũng chỉ là tiếng cô mà thôi. Có người thấy thế, nên an ủi cô:


Bí mật hoa hồng trắng

Nếu cô tìm thấy hoa hồng trắng, hoa tượng trưng cho tình yêu thanh caovĩnh cửu, anh ấy sẽ trở về.

Điều đó đã cho cô một hy vọng. Nhưng biết tìm đâu ra hoa hồng trắng đây chứ? Cô tìm kiếm khắp nơi, hỏi khắp tất cả mọi người cô gặp về hoa hồng trắng, nhưng không ai biết,  . Sau bao tháng ngày lang thang khắp chốn, cô gái đành trở về làng cũ. Cô trở lại vườn hoa hồng của chàng trai tình yêu vĩnh cửu họ dành cho nhau...
năm xưa, cảnh xưa vẫn như thế, nhưng người xưa đã không còn. Tiếc thương vô hạn, cô ôm những bông hoa vào lòng mà khóc, mặc cho gai đâm vào da thịt đau nhói. Cứ thế, nước mắt của cô rơi xuống những cánh hoa, làm nhạt dần màu đỏ của hoa, và những bông hoa ấy trở nên trắng muốt. Bất chợt, cô gái nghe tiếng chàng trai gọi tên mình. Cô ngẩng mặt lên. Quả đúng, chàng trai đã trở về. Anh lại gần, ôm cô vào lòng và mỉm cười với cô. Hai người nắm tay nhau, và bay trên mây. Họ phiêu du khắp nơi, qua những cánh đồng, qua những dòng sông, những ngọn núi. Và những nơi họ bay qua đều mọc lên những bông hoa hồng trắng muốt, những bông hoa có sức sống mãnh liệt, tựa như  tình yêu trong trắng





Ý nghĩa hoa hồng trắng


Thứ Tư, 16 tháng 9, 2015

VỢ YÊU TẶNG ANH


Vợ yêu tặng anh quả chanh
Đố anh , vợ nói , với anh , cái gì ?
Anh bảo , em đố - hì hì
Quả chanh là bảo , em thì , chờ anh


Vợ tặng anh , bông hoa xanh
Đố anh , vợ muốn , nói anh điều gì ?
Hoa xanh , hoa đỏ diệu kì
Em mà tặng nhé , anh ghi trong lòng
Vợ tặng anh , 1 cái vòng
Đố anh , vợ bảo , để còng cái chi ?
Còng cổ , còng miệng , còng mi
Vợ thích cái gì , anh sẽ nghe em

Vợ tặng anh , bông  hoa sen
Loài hoa tinh khiết , hương thơm trong đầm

Vợ yêu tặng anh tấm lòng
Trong như hương nhụy , hoa hồng
Đẹp như - nước mát - trong lòng hồ thu
Sáng như gương - lại nhu mì
Không kiêu ngạo - không so bì - vì yêu

Xanh như rừng trúc - ban chiều
Đỏ như hoa nở - khi yêu hết mình
Trắng như ngọc - xinh như bông
Vàng như hoa cúc - hồng hồng - lung linh
Đen như tulip - chung tình
Luôn luôn e ấp bóng hình của anh

Thơm như hoa bưởi - hoa chanh
Dịu như hoa sữa - trắng tinh hoa nhài

Vợ yêu anh mãi - yêu hoài
Yêu cho anh ngáp - dài dài - à nha