VIÊN NHI KỂ CHUYÊN - CHUYÊN TÌNH - BẰNG LĂNG ...
Ai đi dạo phố một mình
Có ai nghe chuyện , ... chuyện tình bằng lăng..
Tình yêu có gió có trăng
Có mây có nước ngàn năm đau lòng.
Chuyện ngày xưa đã kể rằng
Bầu trời cổ tích ngọc hoàng nàng tiên
Mười hai công chúa thảo hiền
Lòng người yêu mến thiên nhiên hữu tình
Mỗi người một nét tươi xinh
Đẹp như nắng sớm thanh bình trăng đêm
Mây trời khói nước dịu êm
Loài hoa nhân thế gọi tên các nàng
Một hôm theo lệnh Ngọc Hoàng
Thiên đình hương sắc nhẹ nhàng kiêu sa
Các con yêu dấu của ta
Mỗi người hãy nhận loài hoa tên mình
Có nàng nhận là đoá quỳnh
Có nàng nhận đoá hồng xinh mơ màng
Nàng hoa cúc, nàng hoa lan
Nàng thì hoa huệ đêm tàn ngát hương
Nàng công chúa út dễ thương
Khoác tà áo tím mắt buồn khoé mi
Con không biết chọn hoa gì
Dù lòng con trẻ nghĩ suy thật nhiều
Cha ơi màu tím con yêu
Tâm hồn lãng mạn cô liêu mây trời
Ngọc Hoàng suy nghĩ một hồi
Mơ về chiều tím một trời bằng lăng
Con yêu con có bằng lòng
Là bằng lăng tím thuỷ chung muôn đời
Nàng út bẽn lẽn ngậm cười
Miệng thầm nói khẽ vâng lời vua cha
Có chàng thư sinh mê hoa
Nên yêu màu tím mặn mà đắm say
Yêu nàng tiên út thơ ngây.
Tâm tình mượn gió gửi mây tới nàng
Đêm về sao chiếu nhân gian
Nàng út rung động vì chàng thư sinh
Bằng lăng khéo kết duyên tình
Chót làm hạ giới thiên đình thương nhau
Bằng lăng chiều tím một màu
Hoàng hôn buồn mối tình đầu vỡ tan
Chuyện kia ai tấu Ngọc Hoàng
Tình duyên nỡ đứt dây đàn yêu thương
Người u sầu, kẻ phong sương
Bước về hai ngả con đường nhân duyên
Nàng ôm nhung nhớ muộn phiền
Trọn đời suốt kiếp nào quên được chàng
Một ngày nên nghĩa kim lang
Con tim thiếp chỉ nguyện mang tình này
Dẫu màu tím nhạt từng ngày
Chân tình mãi chẳng đổi thay trọn đời
Chuyện xưa rung động lòng người
Hoa kia đã nhạt hay đời đã quên
Đau sao cho đến tâm can
Cho tim vỡ nát , thận tan , phổi sình
Lang thang dạo phố một mình
Lắng nghe ai nói chuyện tình bằng lăng...
Nên yêu màu tím mặn mà đắm say
Yêu nàng tiên út thơ ngây.
Tâm tình mượn gió gửi mây tới nàng
Đêm về sao chiếu nhân gian
Nàng út rung động vì chàng thư sinh
Bằng lăng khéo kết duyên tình
Chót làm hạ giới thiên đình thương nhau
Bằng lăng chiều tím một màu
Hoàng hôn buồn mối tình đầu vỡ tan
Chuyện kia ai tấu Ngọc Hoàng
Tình duyên nỡ đứt dây đàn yêu thương
Người u sầu, kẻ phong sương
Bước về hai ngả con đường nhân duyên
Nàng ôm nhung nhớ muộn phiền
Trọn đời suốt kiếp nào quên được chàng
Một ngày nên nghĩa kim lang
Con tim thiếp chỉ nguyện mang tình này
Dẫu màu tím nhạt từng ngày
Chân tình mãi chẳng đổi thay trọn đời
Chuyện xưa rung động lòng người
Hoa kia đã nhạt hay đời đã quên
Đau sao cho đến tâm can
Cho tim vỡ nát , thận tan , phổi sình
Lang thang dạo phố một mình
Lắng nghe ai nói chuyện tình bằng lăng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét