Ni 20 tuổi ,ở thành phố , với khuôn mặt đẹp và đôi mắt buồn ,Ni rất thích hát , và chơi đàn gita một mình, bị chuyển về công tác ở một vùng quê hẻo lánh, xa thành phố, xa người yêu , Nơi Ni công tác không có điện, phải thắp đèn dầu , còn nấu cơm thì phải đi nhặt củi, phải gánh nước bằng hai cái thùng sắt, chứ ở đây không có nước máy ,
Ni thích nhậu lắm, nhưng bọn con gái không ai uống với Ni, nên Ni phải nhậu với mấy bạn nam
Thỉnh thoảng Ni về thành phố thăm mẹ và thăm Di của Ni, Mỗi lần về Ni đều có quà cho mẹ chồng tương lai , đó là 10 quả chanh
Ni tự nhủ rằng : chanh là ( chờ anh ) , nghĩa là Ni sẽ chờ Di
Một năm sau, Di vào thăm Ni ,vừa bước xuống xe thì Di gặp người bạn cùng công tác với Ni , sau một lúc hỏi thăm về Ni qua người bạn , Di bắt xe về lại thành phố ngay tức thì , sau khi để lại một bức thư với ba chữ :( tạm biệt nha )
Hai tháng sau, Ni về thành phố với cái tin sét đánh : ( Di sắp cưới vợ ) , Vợ Di không ai khác , là bạn rất thân của Ni , Cô bạn thân ấy còn gặp Ni với 2 hàng nước mắt :( mình đã có em bé 2 tháng rồi , mong thông cảm và xin tha thứ )
Trở lại nơi công tác , Ni rủ các bạn nữ cùng uống để chia buồn với Ni , Ni tu ừng ực cho đến say mềm .Bây giờ thì đã khóc , và kể rằng :( Mẹ Ni rất lạnh , sống thầm lặng, ít nói chuyện , chị của Ni đã tự tử khi mới 19 tuổi vì bi vu oan ăn cắp một gói thuốc , em Út mới tự tử ba tháng trước , nhà chỉ còn 2 mẹ con , mẹ buồn nhiều lắm.....Sau hôm nay , Ni không khóc nữa, phải xa các bạn thôi
Bây giờ thì Ni đã ra đi ... và không bao giờ nhìn thấy mặt trời nữa
Buồn quá :((
Trả lờiXóa